Thân phận lan rừng Việt Nam

Hỡi các bạn yêu lan, chúng ta yêu lan rừng, chúng ta thích thú khi được sở hữu những em lan rừng tuyệt đẹp. Vậy có khi nào chúng ta vào thân phận của lan rừng mà nghĩ chưa? Hãy cùng nghe tâm sự của các em lan rừng sau đây để thêm yêu các em bạn nhé!

Thuở trời đất nổi cơn gió bụi
Khách má hồng nhiều nỗi truân chuyên
Xanh kia thăm thẳm từng trên
Vì đâu cơ sự cho nên nỗi này

Tuy chẳng phải là người chinh phụ, nhưng thân phận chúng em còn nhiều gian nguy, khổ ải hơn người đàn bà có chồng ra chốn biên cương. Nỗi buồn cô quạnh, phòng không chiếc bóng của người cô phụ tuy là một nỗi đau thương thấm thía của một số phụ nữ trong cơn ly loạn, nhưng nỗi lo buồn này không thể nào so sánh với số phận hẩm hiu dường như đi vào tuyệt lộ của bọn Lan Rừng chúng em được.

Lan rừng

Thực vậy chúng em đang sống yên hàn cùng núi cao, rừng thẳm. Chúng em không tranh luận cãi vả, lại chẳng gây sự với ai và cũng chẳng biết gì cao xa hơn là đem những bông hoa tươi thắm làm đẹp cho núi rừng, thả làn hương thơm ngát theo làn gió thoảng. Kìa chị Vạn điểm hài da trắng như ngà sánh vai cùng chị Cẩm Vân bên giòng suối trong xanh. Đây cô em Thanh Ngọc lẳng lơ khoe sắc nhìn chị Giáng hương đỏng đảnh, đong đưa trên cành cao vút hay mỉm cười cùng chị Mao hài bên sườn núi dốc. Chúng em cứ như vậy uống sương mai, tắm gió chiều, vui chơi trong nắng sớm cùng đàn chim, lũ bướm…

Lan rừng

Bỗng nhiên những người súng ống đầy mình ở đâu kéo đến. Ban ngày họ ẩn náu dưới tàng cây bóng lá, ban đêm lặng lẽ ra đi. Thế rồi bom đạn đổ xuống ầm ầm, trời long đất lở, chiến xa, đại pháo kéo đến, khói lửa ngập trời. Làng xóm, nhà cửa chúng em tan hoang, gia đình, họ hàng phần cháy tan mất xác, phần còn lại cũng chết dần chết mòn vì thương tích, vì bị vất ra khỏi môi trường sinh sống.

Lan rừng

Nhưng rồi chinh chiến cũng tàn, hòa bình trở lại. Chúng em vui mừng được sống lại trong không khí thanh bình khi trước. Nhưng cũng chẳng bao lâu, đoàn người trở lại, tuy không còn súng ống như trước, nhưng với những chiếc cưa máy, xe cần trục, máy phát điện và xe vận tải. Cũng đoàn người này, trước kia ẩn trú ở dưới tàn lá những khóm cây cao ráo rậm rạp, ngày nay họ chọn những cây nào cao lớn, thân to hạ xuống trước. Cây lớn ngã xuống đè bẹp những cây nhỏ, cành lá gẫy đổ nát tan. Họ cắt hết cây này rồi đến cây khác. Tiếng máy cưa, tiếng xe chạy, tiếng cây đổ tuy không kinh hoàng như bom đạn nhưng cũng rung chuyển cả khu rừng.

Xem thêm nhiều hơn các loài hoa lan:

Lan Hồ Điệp

Lan Hỏa Hoàng

Lan Hoàng Thảo

Lan Kiều

Họ hàng nhà Lan chúng em đành nằm im chịu trận. Số phận chúng em đã bám chặt lấy thân cây mặc cho gió táp mưa sa, cũng như số phận của người dân đen dính liền theo mệnh nước nổi trôi, mặc cho những kẻ quyền thế lèo lái, chẳng biết làm gì hơn được. Cây bị cưa đứt gốc, cành bị chặt ra làm nhiều đoạn, thân phận chúng em trong nhờ đục chịu, biết kêu cứu vào đâu. Chị em nào có chút nhan sắc được bóc ra khỏi cành hoặc bị cưa thành từng đoạn nhỏ, còn chị nào đã hoa tàn nhị héo bị vứt bỏ, nằm tênh hênh giữa ánh nắng mặt trời gay gắt. Khi cây lớn không còn, đoàn người lại kéo nhau đi tìm nơi nơi khác, thôn xóm chúng em chỉ còn là một bãi chiến trường đầy vết bánh xe và những cành cây gẫy nát. Đám lan rừng chúng em còn sống sót tưởng từ nay sẽ sống yên lành trong khu rừng núi hoang vu chỉ còn những đám cây lưa thưa và mảnh đất cằn cỗi.

Thế rồi lại có một đoàn người lam lũ kéo đến. Đoàn người sau này ít hơn nhưng có đủ già trẻ lớn bé. Họ lựa chọn một khu đất phẳng phiu bên giòng suối cất nhà và đợi những ngày nắng ráo đốt cỏ chặt cây. Họ nhà Lan chúng em người nào còn sống sót trong những cơn tao loạn hãi hùng nay lại bị cháy đen hay ngộp thở. Đám người này chỉ là những người dân hiền hòa, họ tới đây để tìm nguồn sống. Mặt đất đen sì chẳng bao lâu đã trở thành những luống cải xanh tươi, giàn mướp trổ hoa vàng lôi cuốn những đàn bướm đủ mầu, đàn chim đủ sắc. Sóng gió cũng như chinh chiến rồi cũng đã qua đi, đời sống thanh bình trở về, chúng em lại sống cùng nắng sớm, sương chiều, lại cùng nhau đua hương đua sắc tô điểm cho đời, làm đẹp cho quê hương dân tộc. Chúng em tưởng đã được yên thân, nào ai ngờ tai ương lại tiếp tục.

Lan rừng

Một hôm vài người thành thị tới nơi thăm cảnh núi rừng, nương khoai, rẫy sắn. Thấy chúng em xinh đẹp họ muốn chiếm hữu. Họ thuê người bóc chúng em ra khỏi cành cây, hốc đá. Tuy rằng họ nâng niu chiều chuộng, nhưng chúng em đâu có thể chịu được cái không khí ồn ào ngột ngạt, ô nhiễm vì khói xe khói bếp và hơi người ở chốn thị thành. Bọn phàm phu tục tử này mang chúng em về nhà để cho chết khô và chết nóng. Rồi thì một đám gian thương ào ào kéo đến, họ hàng, làng xóm chúng em bị vơ vét không còn một cây nhỏ. Họ bó chúng em thành từng bó nhỏ, bó lớn rồi mang ra đầu đường, xó chợ hay xuất cảng ra nước ngoài bán chúng em như một bó cành khô, củi mục.

Thân phận chúng em lúc này như một gái lầu xanh đã quá lứa còn biết trông chờ vào đâu được. Ai là người biết thương xót và và ra tay cứu vớt chúng em đây?